Mỗi người Nhật là một đại sứ du lịch (P3)

Phần 3: Đem lại lợi ích kinh tế

Các doanh nghiệp Nhật Bản rất biết cách giữ dòng tiền thu được từ hoạt động du lịch “chảy” trong địa phương.

Khi làm ở khách sạn bên Nhật, mỗi khi phục vụ đồ ăn cho khách mình luôn phải kèm theo một vài câu giới thiệu, chẳng hạn: “Đây là món Cua Tuyết tươi ngon vừa được bắt sáng nay tại cảng Kagoshima (cách khách sạn mình một bến tàu hỏa)”, hay “Đây là gạo Hitomebore – đặc sản của tỉnh Miyagi”, hoặc “Đây là món abc được chế biến từ những nguyên liệu hảo hạng xyz do chính người trong tỉnh làm ra.” Quầy đồ lưu niệm của khách sạn mình phần lớn bán những món đồ truyền thống thiết kế bởi các nghệ nhân của tỉnh.

Trải nghiệm này được lặp lại khi mình đi du lịch quanh nước Nhật. Chỉ cần bảo chủ nhà nghỉ susume (gợi ý) các món ăn ngon, điểm thăm quan thú vị là họ sẽ đưa ra rất nhiều lựa chọn mà đảm bảo mình có thể thưởng thức được những nét khác biệt, độc đáo của tỉnh/thành phố đó.

Thưởng thức bò Kobe tại Nhật Bản - Bài học từ nước Nhật: mỗi người Nhật là một đại sứ du lịch
Thưởng thức bò Kobe (và bò Mỹ) tại một nhà hàng gần cảng Kobe.

Về chất lượng dịch vụ, chắc hiếm có vị du khách nào sau khi rời Nhật mà không cảm thấy thỏa mãn. Cô giáo mình từng dạy: người Nhật không chỉ làm cho khách hàng vui lòng, họ khiến khách hàng “cảm động” (感心). Phương châm của họ là bất cứ khi nào “thượng đế” cần gì thì thứ đó phải luôn ở ngay đấy, trong trạng thái sẵn sàng. Họ luôn nghĩ xem “một vị khách khó tính nhất” có thể sẽ chê trách gì cửa hàng của họ, để từ đó chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo. Bản thân là một người du khách và người từng phục vụ trong khách sạn của Nhật, mình có thể xác thực điều trên.

Một đất nước của các doanh nghiệp mang lại những sản phẩm du lịch hoàn hảo cho du khách đồng thời đóng góp tích cực cho nền kinh tế địa phương chắc chắn là đất nước có thể phát triển du lịch bền vững về mặt kinh tế.

Tóm lại, bản thân mỗi người Nhật sinh ra đã là một đại sứ du lịch. Điều này hiện hữu trong từng lời ăn tiếng nói và cách hành xử của người Nhật, đến mức chính họ cũng không nhận ra. Suy cho cùng để một đất nước có thể phát triển du lịch bền vững, không nhất thiết phải có những chính sách đao to búa lớn rót từ trên xuống, chỉ cần mỗi cá nhân tự ý thức được trách nhiệm của mình đối với nơi mình sinh ra và lớn lên, vậy là đủ để tạo ra những thay đổi tích cực và to lớn rồi.

Đọc hai kì đầu:
Phần 1: Thân thiện với môi trường
Phần 2: Gần gũi về văn hoá – xã hội